Tôi cười và nói – vâng, tôi cũng sẽ điền vào. Lần này chị dâu tôi cũng đến thăm chúng tôi. Cô ấy nói – tốt bạn làm gì? Tôi nói – tôi nên làm gì … Tôi chỉ nhớ đến bạn. Rồi chị dâu liếc mắt một cái – thế thôi, hóa ra anh rung rinh em mới nhớ ra em. Nghe vậy, tôi nói – đây là sự thật, chị dâu .. . Sau đó, chị dâu tôi nói – à, chị nhớ gì về em? Em đã nói – mọi thứ, dù trái tim em có cảm thấy thế nào đi chăng nữa … thì kí ức về anh như vậy khiến em run lên. Chị dâu tôi ngồi cạnh tôi và nói – như thế này… Nói thẳng ra, tôi phải xấu hổ về điều gì bây giờ?